Tình 1 đêm với em sinh viên mình dây trắng trẻo

Lãm càng dữ tợn hung bạo, Phương càng sướng. Người vừa sờ chim cô bé, nhanh như chớp, từ phía sau vung tay ôm ngang eo Diệu Phương, kịp cứu cô bé khỏi một cú ngã đau đớn trên sàn nước. Vì làm sao có thể thú thật với Lãm rằng nàng không bao giờ mặc áo nịt ngực trong những giờ học Anh văn ! Lãm, chỉ còn một bước nhảy nữa là chụp được Phương, đã phải vội vã quay trở về với Thanh. Nhưng Lãm không phải là quỷ, mà là cả địa ngục ! Đôi môi dưới của Phương còn mấp máy co giật, nhểu ra một thứ nước nhựa trắng đục xen lẫn màu hồng của máu trinh. Phương rú lên rồi ôm mặt bỏ chạy. Thường ngày mẹ và Thanh vẫn mắng bé Phương ở cái nết ăn tạp, nhưng chưa bao giờ bé lại tạp đến mức độ hôm nay. Lãm cao to, tay rộng chân dài, có lẽ đã chụp lại được dễ dàng Diệu Phương nếu như không vấp chân vô một góc bàn ăn. Cào cấu. Không phải để về nhà như trước, mà là để trốn vào trong một con hẽm cách nhà khá xa. Mới sáng nay thôi, đang tìm cách dắt xe đạp ra cửa, Diệu Phương đã bị cái giọng chua ngoắt của Thanh gọi giật lại : « Con bé mày đùa với tao đó hả ? »
Khi bé Phương vừa chạy thoát vào phòng mình khóa chặt cửa lại… thì ở phòng bên cạnh